make me cry.
Giới thiệu dự án
Tôi, đúng là cho rằng mình còn trẻ, còn trẻ để bay đi, và cũng quá trẻ để là Tôi như thế này, vừa yêu vừa tự hủy hoại bản thân.
Tôi còn cho tôi quyền được nông nổi nữa chứ, Đời còn dài trước mắt mà.
Đã trải nghiệm được bao nhiêu? Cảm xúc có khi nào mười phần ba phần thật bảy phần huyễn hoặc - những cơn khủng hoảng giả, những niềm vui ảo tưởng? Chắc là từng vậy rồi.
Bi kịch lớn nhất của một con người đôi lúc nằm ở chính bản tính của họ, chứ không nằm ở hoàn cảnh khách quan...
[b]Nhưng tôi không khi nào coi tình cảm là trò chơi.[/b]
Bởi tôi chẳng thất vọng khi chơi một trò chơi, chí ít là theo cách này, hụt hẫng và hoang mang vô cớ với chính mình. Được - mất của một trò chơi chỉ mang lại hoặc sự thỏa mãn - đắc thắng, hoặc sự cay cú - bực bội.
Anh nghĩ đối diện với anh, em nghĩ một chút gì đến việc được - mất, [b]thắng - thua[/b] ư? Anh có đọc hiểu thực sự những gì em viết ra không vậy? Hay vì anh ngủ vẫn chưa đủ để tỉnh táo?
Em nhìn đàn ông theo hai hướng chính, hoặc khinh bỉ hoặc trân trọng. Số còn lại em không để tâm, bởi chẳng đáng.
Em đã nếm cảm giác sau một cuộc vui, em thấy khinh bỉ thằng đàn ông cạnh em, rồi chính em.
Chúng ham muốn em, và em đã thỏa mãn với điều đó trong khoảnh khắc.
Em, chưa từng cho rằng anh là một trong số chúng.
Em biết anh tôn trọng em, để em tôn trọng chính mình.
Tôi đã nghĩ nhiều trước khi đề nghị anh, đó là lời đề nghị dưới dạng một câu hỏi. Tôi tin là mình làm đúng, tôi muốn tránh nỗi đau lớn hơn có thể có cho cả hai người, sau này. Nhưng rồi phản ứng của anh làm tôi hụt hẫng. [b]Thất vọng.[/b]
Câu chuyện này luôn là câu chuyện xảy ra song phương, bất cứ việc gì cũng ảnh hưởng không phải tới một phía.
LÀM SAO MÀ THẾ ĐƯỢC?
Tôi không so sánh khi tìm kiếm tình yêu, chỉ dùng trực giác để hiểu rằng "không phải" hay là "phải rồi".
Đâu hề là "tốt hơn" hay "kém hơn"?
V. thực ra là viết tắt của [b]virgin[/b].
Như một lời thề gìn giữ sự trinh nguyên cho tâm hồn.
Người đàn bà đồng trinh.
[i]Em đến bên đời hoa vàng một đóa.
Một thoáng hương bay bên trời phố hạ.
Nào có ai hay ta gặp tình cờ.
[b]Nhưng là cơn gió em còn cứ mãi bay đi. [/b]
Em đến bên đời hoa vàng rực rỡ.
[b]Nào dễ chóng phai trong lòng nỗi nhớ. [/b]
Ngày tháng trôi qua cơn đau mịt mù.
[b]Xin cho bốn mùa.
Đất trời lặng gió. [/b]
Đường trần em đi.
Hoa vàng mấy độ.
Những đường cỏ lá.
Từng giọt sương thu.
Yêu em thật thà.
Em đến nơi này bao điều chưa nói.
[b]Lặng lẽ chia xa sao lòng quá vội. [/b]
Một cõi bao la ta về ngậm ngùi.
Em cười đâu đó trong lòng phố xá đông vui.
Em đến nơi này vui buồn đi nhé.
[b]Đời sẽ trôi xuôi qua ghềnh qua suối.[/b]
Một vết thương thôi.. riêng cho một người.[/i]
Tôi còn cho tôi quyền được nông nổi nữa chứ, Đời còn dài trước mắt mà.
Đã trải nghiệm được bao nhiêu? Cảm xúc có khi nào mười phần ba phần thật bảy phần huyễn hoặc - những cơn khủng hoảng giả, những niềm vui ảo tưởng? Chắc là từng vậy rồi.
Bi kịch lớn nhất của một con người đôi lúc nằm ở chính bản tính của họ, chứ không nằm ở hoàn cảnh khách quan...
[b]Nhưng tôi không khi nào coi tình cảm là trò chơi.[/b]
Bởi tôi chẳng thất vọng khi chơi một trò chơi, chí ít là theo cách này, hụt hẫng và hoang mang vô cớ với chính mình. Được - mất của một trò chơi chỉ mang lại hoặc sự thỏa mãn - đắc thắng, hoặc sự cay cú - bực bội.
Anh nghĩ đối diện với anh, em nghĩ một chút gì đến việc được - mất, [b]thắng - thua[/b] ư? Anh có đọc hiểu thực sự những gì em viết ra không vậy? Hay vì anh ngủ vẫn chưa đủ để tỉnh táo?
Em nhìn đàn ông theo hai hướng chính, hoặc khinh bỉ hoặc trân trọng. Số còn lại em không để tâm, bởi chẳng đáng.
Em đã nếm cảm giác sau một cuộc vui, em thấy khinh bỉ thằng đàn ông cạnh em, rồi chính em.
Chúng ham muốn em, và em đã thỏa mãn với điều đó trong khoảnh khắc.
Em, chưa từng cho rằng anh là một trong số chúng.
Em biết anh tôn trọng em, để em tôn trọng chính mình.
Tôi đã nghĩ nhiều trước khi đề nghị anh, đó là lời đề nghị dưới dạng một câu hỏi. Tôi tin là mình làm đúng, tôi muốn tránh nỗi đau lớn hơn có thể có cho cả hai người, sau này. Nhưng rồi phản ứng của anh làm tôi hụt hẫng. [b]Thất vọng.[/b]
Câu chuyện này luôn là câu chuyện xảy ra song phương, bất cứ việc gì cũng ảnh hưởng không phải tới một phía.
LÀM SAO MÀ THẾ ĐƯỢC?
Tôi không so sánh khi tìm kiếm tình yêu, chỉ dùng trực giác để hiểu rằng "không phải" hay là "phải rồi".
Đâu hề là "tốt hơn" hay "kém hơn"?
V. thực ra là viết tắt của [b]virgin[/b].
Như một lời thề gìn giữ sự trinh nguyên cho tâm hồn.
Người đàn bà đồng trinh.
[i]Em đến bên đời hoa vàng một đóa.
Một thoáng hương bay bên trời phố hạ.
Nào có ai hay ta gặp tình cờ.
[b]Nhưng là cơn gió em còn cứ mãi bay đi. [/b]
Em đến bên đời hoa vàng rực rỡ.
[b]Nào dễ chóng phai trong lòng nỗi nhớ. [/b]
Ngày tháng trôi qua cơn đau mịt mù.
[b]Xin cho bốn mùa.
Đất trời lặng gió. [/b]
Đường trần em đi.
Hoa vàng mấy độ.
Những đường cỏ lá.
Từng giọt sương thu.
Yêu em thật thà.
Em đến nơi này bao điều chưa nói.
[b]Lặng lẽ chia xa sao lòng quá vội. [/b]
Một cõi bao la ta về ngậm ngùi.
Em cười đâu đó trong lòng phố xá đông vui.
Em đến nơi này vui buồn đi nhé.
[b]Đời sẽ trôi xuôi qua ghềnh qua suối.[/b]
Một vết thương thôi.. riêng cho một người.[/i]